Top 6 phim điện ảnh về thanh xuân để lại cho người xem cảm giác day dứt, tiếc nuối

Chuyện tình cây táo gai – Under the Hawthorn Tree (2010)

Phim lấy bối cảnh thời kỳ cách mạng văn hóa ở Trung Quốc vào thập niên 1960, 1970. Một thời kỳ dưới sự dẫn dắt của chủ tịch Mao Trạch Đông, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã hướng người dân đến một xã hội mà người ta chỉ đề cao cái chung, đề cao tinh thần cách mạng là trên hết, trên tất cả mọi tự do cá nhân, trong đó bao gồm cả tự do về tình yêu đôi lứa.

Tịnh Thu (Châu Đông Vũ) 16 tuổi và đang học trung học. Vì hoàn cảnh gia đình không theo cách mạng nên bố Tịnh Thu bị đưa đi nước ngoài cải tạo, mẹ cô từ giáo viên phải trở thành lao công trong trường học, còn cô thì bị đưa về nông thôn để sinh hoạt và học tập tinh thần cách mạng. Tại nơi đây, cô tình cờ gặp gỡ Kiến Tân (Đậu Kiêu), chàng trai sinh ra trong gia đình có cha là cán bộ cấp cao, bản thân anh cũng là thành viên trong đội địa chất của tỉnh, gia cảnh lúc đó rất được coi trọng. Năm ấy, Kiến Tân hai mươi tư, còn Tịnh Thu mười sáu. Dưới tán cây sơn tra, một tình yêu trong lành như con suối bên đường, một tình yêu trong trẻo như sương sớm đầu mùa đã nảy nở, yên bình mà lớn lên.

Sau nhiều lần trò chuyện, cả hai gần gũi và nảy sinh tình cảm với nhau. Hai con người lặng thầm yêu nhau, đến cái nắm tay đầu tiên cũng ngại ngùng đến mức phải cần một nhánh củi khô ở giữa, một cái hôn cũng đắn đo, một cái ôm cũng chưa từng thật chặt. Thế nhưng tình yêu đẹp của cả hai đã không có một cái kết viên mãn, khi Kiến Tân bị mắc căn bệnh ác tính. Tịnh Thu mặc chiếc áo đỏ, chỉ kịp đến gặp người yêu trước khi anh trút hơi thở cuối cùng. Cái kết đầy day dứt của Chuyện tình cây táo gai đã lấy đi không ít nước mắt của khán giả thông qua diễn xuất đầy cảm xúc của Châu Đông Vũ. Cùng với dáng vẻ mong manh, trong sáng, cô còn thể hiện tinh tế nhiều cung bậc cảm xúc của nhân vật khi biết yêu, lúc giận hờn và khi đau khổ nhìn người mình yêu từ giã cõi đời.

“Em còn một năm nữa mới kết thúc kì thực tập…
– Anh đợi em một năm lẻ một tháng
Mẹ em nói không được kết hôn trước hai lăm tuổi…
– Anh đợi em đến năm em hai lăm tuổi
Nhưng sau khi thực tập xong vẫn không được phạm sai lầm…
– Vậy anh đợi em cả đời.”

Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi – You are the apple of my eye (2011)

Nam chính Kha Cảnh Đằng (Kha Chấn Đông) được xem như hiện thân của tác giả, còn nữ chính Thẩm Giai Nghi (Trần Nghiên Hy) là hình mẫu người con gái mà anh “cảm nắng” thời đi học.

Bối cảnh của Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi là năm 1994, đó là năm mà Kha Cảnh Đằng tròn 16, cũng là khi trong đời anh xuất hiện một Thẩm Giai Nghi đẹp nhất và gây luyến tiếc nhất. Cả hai vốn đã học cùng nhau từ cấp 2 đến tận những tháng ngày phổ thông cuối cùng. Thế nhưng may mắn là Kha Cảnh Đằng đã kịp nhận ra một “mọt sách” mê đọc sách, giải bài tập như Thẩm Giai Nghi cũng rất dễ thương.

Kha Cảnh Đằng bị Thẩm Giai Nghi lôi vào thế giới của những con chữ, những phép tính và những lần thức khuya ôn tập, còn với Kha Cảnh Đằng, thế giới của anh dần dần thu bé lại thành Thẩm Giai Nghi. Kha Cảnh Đằng nhận ra mình “đổ” cô bạn học ngồi sau lưng mình nhờ thua cuộc trong màn cá cược thành tích, để rồi hình ảnh một Thẩm Giai Nghi cột tóc đuôi gà đã đốn ngã toàn bộ nam sinh trong lớp. Lão Tào khi ấy hỏi, “Mày có thấy Thẩm Giai Nghi hình như hơi thích tao không?” thì Kha Cảnh Đằng Bảo không biết. Phải chăng là anh không biết mình đã thích cô nàng, hay là không biết rằng cô nàng cũng thích anh? Đó là câu hỏi khiến không ít người xem từng trăn trở, liệu Kha Cảnh Đằng có thật sự không biết Thẩm Giai Nghi cũng thích cậu.

Kha Cảnh Đằng làm những chuyện điên rồ như tham gia giải đấu võ chỉ vì muốn cho Thẩm Giai Nghi thấy một hình ảnh “đàn ông” của mình mà không biết rằng, chính việc đó đã đưa đẩy anh trôi dạt khỏi “thế giới”. Tính nết có phần con nít, thiếu suy nghĩ chín chắn của Kha Cảnh Đằng khiến Thẩm Giai Nghi chùn chân, còn sự trải đời của Thẩm Giai Nghi buộc Kha Cảnh Đằng phải gồng mình, cố gắng chạy đua để bắt kịp cô.

Cả hai người vô tình để lỡ mất nhau vì thiếu mất một câu tỏ tình, một cái nắm tay hay một cái thơm lên má. Nếu ngày ấy ở Đài Bắc, Kha Cảnh Đằng cho phép Thẩm Giai Nghi nói tiếp thì có lẽ câu chuyện đã khác. Để rồi giờ đây, hàng triệu khán giả vẫn cứ đánh đu với mớ cảm xúc ngổn ngang mà phim mang lại, sau cùng là nỗi tiếc nuối vì có quá nhiều thứ Kha Cảnh Đằng không biết. Không chỉ có danh tính kẻ trộm tiền quỹ lớp năm nào, hay liệu Thẩm Giai Nghi đã viết tâm nguyện gì lên đèn trời, mà ngay cả việc Thẩm Giai Nghi thích mình, Kha Cảnh Đằng cũng để lỡ.

“Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi.”

Năm tháng vội vã – Fleet of time (2014)

Bộ phim là câu chuyện về những con người với tính cách khác nhau và tình cảm day dứt thời thanh xuân. Nhân vật chính là cô gái si tình Phương Hồi (Nghê Ni) và Trần Tầm (Bành Vu Yến), cùng với những người bạn trong nhóm là chàng trai ấm áp Kiều Nhiên, cô gái phóng khoáng xinh đẹp Lâm Gia Mạt và Triệu Diệp với mối tình đơn phương,.. Câu chuyện của họ như những thước phim tua ngược qua ký ức của Trần Tầm, ở tuổi 30 anh nhớ lại mối tình hồn nhiên, trong sáng với Phương Hồi. Mối tình đầu là thời thanh xuân của anh, cũng là thanh xuân của một lớp người ở những năm 80 đầy vội vã.

Hai người yêu nhau từ khi còn đi học, trải qua thanh xuân cùng nhau cho tới tận đại học. Thế nhưng ở môi trường đại học mới, Trần Tầm đã rơi vào tình yêu với một cô gái cùng sở thích theo đuổi anh. Phương Hồi vì yêu mà tuyệt vọng, vội vã thả rơi bản thân dẫn đến kết cục là mang thai ngoài ý muốn với một người cô không yêu. Cô gái Phương Hồi ngây thơ thuần khiết thuở nào đã quyết định phá thai và biến mất khỏi cuộc đời của Trần Tầm, để lại mối tình đầu với nỗi dằn vặt khôn nguôi vì lỗi lầm của bản thân.

Câu chuyện tình yêu của Trần Tầm và Phương Hồi dường như sẽ dễ dàng tìm thấy ở đâu đó trong cuộc sống quanh ta. Nó không màu hồng, không xinh đẹp lộng lẫy mà chân thật đến chạnh lòng. Bộ phim đã lấy đi không ít nước mắt của khán giả, vừa giận Phương Hồi nông nỗi mà cũng thương cho cô gái mới lớn chỉ biết xem tình yêu của Trần Tầm là cả thế giới. Năm Tháng Vội Vã đem lại một cảm xúc rất khác về mối tình đầu, là cái nông nổi của tuổi trẻ, là sự bồng bột của những người dành tất cả cho tình yêu mà cũng là nỗi day dứt khôn nguôi vì những lỗi lầm khờ dại.

“Lúc đó chùng tôi còn chưa hiểu hai từ “mãi mãi”. Mãi sau này tôi mới biết, mãi mãi không phải là trước đó, cũng không phải sau này. Quãng thời gian mà chúng tôi bên nhau chính là mãi mãi.”

Chúng ta của sau này – Us and Them (2018)

Bộ phim giống như một cuốn hồi ký về thanh xuân, rất gần gũi và đời thường, đánh động vào cảm xúc của người xem. Phim xoay quanh một đôi bạn trẻ phải vật lộn mưu sinh cùng những ước mơ nơi phố thị.

Phim mở đầu bằng khung cảnh người dân phố thị đổ xô lên tàu để về quê đón xuân cùng gia đình vào dịp Tết âm lịch năm 2007. 10 năm trước, Kiến Thanh (Tỉnh Bách Nhiên) và Tiểu Hiểu (Châu Đông Vũ) gặp lại nhau trên một chuyến tàu khi về quê ăn Tết. Ở tuổi đôi mươi, Kiến Thanh và Tiểu Hiểu đều là những người trẻ mộng mơ, bồng bột với cá tính và khát khao riêng biệt. Hướng về thủ đô Bắc Kinh xa hoa, sầm uất, Kiến Thanh hứa hẹn rằng anh sẽ lập nghiệp tại đây, trở thành người giàu có, mua nhà cửa, xe hơi trong khi Tiểu Hiểu mong muốn có thể lấy được một tấm chồng Bắc Kinh với tiềm lực tài chính ổn định. Vì lẽ đó, Kiến Thanh lao vào hành trình hiện thực hoá ước mơ còn Tiểu Hiểu thì quyết tâm bám trụ ở Bắc Kinh, bươn chải mỗi ngày với hàng loạt công việc khác nhau. Thời gian trôi đi, Kiến Thanh dần rung động trước Tiểu Hiểu mặc dù cô gái nhỏ vẫn đang mải miết đi tìm người tình lý tưởng. Sau những lần bị lừa gạt, phản bội, Kiến Thanh luôn ở bên cạnh Tiểu Hiểu và sẵn sàng cho cô nguồn động viên, an ủi ấm áp.

Sống chung trong căn phòng trọ chật hẹp đến ngột ngạt và thường xuyên chia sẻ về những khoảnh khắc vui buồn của đời sống sinh hoạt hằng ngày, Tiểu Hiểu dần nhận ra mình đã yêu Kiến Thanh và chấp nhận buông bỏ giấc mộng lấy chồng Bắc Kinh để kề cạnh anh. Họ khởi đầu mối tình nên thơ, tràn đầy đam mê bằng vô vàn giây phút hạnh phúc, tuy phải vật lộn cực khổ giữa cuộc sống phồn hoa và đối mặt với muôn vàn vấn đề phức tạp, cặp đôi lại chỉ cần tình yêu mãnh liệt của đối phương là đủ.

Đáng tiếc thay, giữa lý tưởng và hiện thực luôn luôn có lằn ranh vô hình ngăn trở, họ rơi vào vòng xoáy của cơm áo gạo tiền cùng những tranh cãi khi bất đồng quan điểm để rồi cuối cùng phải chia tay trong sự tiếc nuối. Kiến Thanh tin rằng Tiểu Hiểu cần tiền bạc, cần nhà cửa để tránh xa thực tại khốn khổ song điều mà cô thật sự cần lại chỉ là sự an toàn, ấm áp khi ở bên Kiến Thanh.

Mười năm dài đằng đẵng trôi qua, mối tình sâu đậm ngày ấy giờ chỉ còn là quá khứ bởi Kiến Thanh đã lập gia đình. Cả hai giờ đã có cuộc cuộc sống vật chất đủ đầy như mong muốn nhưng trong sâu thẳm, tâm hồn họ vẫn mắc kẹt ở những năm tháng cũ khi họ có nhau. Sau 10 năm, cả hai tình cờ gặp lại nhau trên một chuyến bay ngày giáp Tết. Nhờ sự cố thời tiết xảy ra, Tiểu Hiểu và Kiến Thanh mới có cơ hội cùng nhau ôn lại quá khứ cũng như tháo gỡ những “nút thắt” đã chia cắt họ năm xưa.

Bộ phim được kể theo hình thức song hành, những thước phim màu sắc của quá khứ và những hình ảnh đen trắng của hiện tại cứ mãi ám ảnh người xem. Quá khứ vui vẻ bao nhiêu, hiện tại buồn thương bấy nhiêu. Đối với Kiến Thanh và cả Tiểu Hiểu, chỉ khi được ở bên nhau thì thế giới mới tràn đầy màu sắc còn khi chia xa, trong lòng hai người chỉ còn những mảng màu đen – trắng xám xịt, u buồn. Dù quá khứ có lắm khi cãi nhau, hay có những lúc khó khăn khốn cùng nhưng vẫn là quá khứ Tiểu Hiểu có Kiến Thanh. Còn hiện tại đủ đầy, nhưng họ đã không còn là của nhau, không còn là Tiểu Hiểu và Kiến Thanh của 10 năm về trước.

“Rốt cuộc chúng ta có mọi thứ, chỉ không có nhau.”

Em của thời niên thiếu – Better Days (2019)

Phim xoay quanh câu chuyện trưởng thành nghiệt ngã giữa Trần Niệm (Châu Đông Vũ) – cô nữ sinh cấp ba với tính cách hướng nội, học giỏi nhưng gia cảnh lại khó khăn nên hay bị bạn bè bắt nạt, cô lập và Tiểu Bắc (Dịch Dương Thiên Tỉ) – kẻ lưu manh đường phố. Hai thiếu niên cô độc dần gắn bó và nảy sinh tình cảm với nhau. Họ mơ một tương lai tốt đẹp và bảo vệ nhau theo cách của riêng mình, ngay cả khi Trần Niệm vướng vào vụ án mạng.

Câu chuyện bắt đầu tại một ngôi trường nọ khi những học sinh cuối cấp đang miệt mài học hành để chuẩn bị cho kỳ thi đại học thì có một nữ sinh tên Hồ Tiểu Điệp đã nhảy lầu tự sát. Khi mọi người đang bủa vây để quay phim, chụp ảnh cái xác đó thì Trần Niệm, cô gái bé nhỏ đã cởi áo che đi thân thể dập nát của người đã mất. Bi kịch cũng bắt đầu từ đó, Trần Niệm trở thành đối tượng bị bắt nạt mà cầm đầu là Ngụy Lai, đứa con gái xinh đẹp nhưng tâm hồn đã bị quỷ dữ xâm chiếm. Nó vui vẻ, khoái chí khi hành hạ Trần Niệm, cười cợt trên nỗi đau của bạn bè.

Trong sự thờ ơ, lạnh lùng của mọi người, không có ai giúp đỡ, Trần Niệm đã gặp Tiểu Bắc, một tên lưu manh xa lạ. Hai người bắt đầu làm quen từ nụ hôn ép buộc để rồi cùng nhau nắm tay đi trên một đoạn đường đầy rẫy đau thương. Nhờ Tiểu Bắc mà những năm tháng thanh xuân còn lại của Trần Niệm trở nên ấm áp, một cô gái bị bạn bạo hành có mẹ đi làm ăn phi pháp; một chàng trai đầu gấu, bị mẹ bỏ rơi, đã tình cờ gặp gỡ trong hoạn nạn, nương tựa vào nhau để tìm kiếm một chút hạnh phúc nhỏ nhoi giữa dòng đời khắc nghiệt.

Thế nhưng sự đời vốn tuyệt tình, tàn nhẫn; mối tình đầu “chưa học được cách ôm đã phải buông bỏ”; Trần Niệm đã bị lũ bạn khốn nạn ép đến đường cùng, chúng tra tấn, quay phim, đánh đập và làm nhục em đến nỗi em không thể tiếp tục chịu đựng. Rồi chuyện xảy ra, Trần Niệm đã lỡ tay, vô tình giết chết Ngụy Lai nhưng Tiểu Bắc đã dàn xếp để nhận tội thay. Vì cậu từng nói rằng: “Tôi thích một cô gái, tôi chỉ muốn cho cô ấy một kết thúc tốt đẹp chỉ vậy mà thôi”. Thế nên cậu hy sinh, cậu cố chấp, kiên cường vì người con gái mình yêu mà sẵn sàng từ bỏ tương lai.

Vì Tiểu Bắc và Trần Niệm vẫn còn thiếu niên, quá nhỏ để tự học cách trưởng thành, quá tổn thương để chịu thêm đau đớn. Một đứa học sinh giỏi và một tên lưu manh vẫn cố gắng đến cùng để chiến thắng số mệnh, cuối cùng Trần Niệm đã bảo vệ được thế giới, còn Tiểu Bắc đã bảo vệ được Trần Niệm.

Bi thương ngược dòng thành sông – Cry Me a Sad River (2018)

Thế giới có nhiều màu sắc và mỗi người sẽ sống trong thế giới khác nhau của riêng mình. Có người sống trong thế giới màu lam, thế giới màu lục, thế giới màu trắng, thế giới màu vàng và có người sinh ra đã sống trong thế giới màu hồng. Vì sao Dịch Dao lại sống trong thế giới màu đen?

Dịch Dao (Nhậm Mẫn) sống trong hoàn cảnh nghèo khó cùng người mẹ đơn thân làm nghề mát xa và luôn mắng mỏ cô. Công việc của người mẹ vô tình khiến Dịch Dao  mắc bệnh truyền nhiễm. Tề Minh, người bạn cùng lớp cũng như hàng xóm luôn giúp đỡ đã trở thành tia nắng ấm áp trong cuộc sống cô đơn của Dịch Dao. Cuộc sống của Dịch Dao là chuỗi ngày bị bắt nạt. Cho tới một ngày, Đường Tiểu Mễ – một học sinh chuyển trường vì bạo lực học đường vì ghen ghét Dịch Dao mà tung tin cô bạn mắc bệnh cho cả trường biết. Kể từ đó, chuỗi ngày bị cô lập, ức hiếp của Dịch Dao trở nên tồi tệ hơn.

Đau khổ nối tiếp đau khổ, Dịch Dao bị đổ oan cả tội danh giết người khiến cuộc sống của cô bạn trở thành địa ngục. Không còn ai tin tưởng, tất cả đều ngoảnh mặt làm ngơ, một cuộc sống không lối thoát đã đẩy Dịch Dao đến bờ vực thẳm, cô chọn cách tự tử để giải thoát cho chính mình khỏi hố sâu tăm tối này.

Leave a Reply

Your email address will not be published.

Next Story

CLANNAD – Bộ anime đau thương nhất của Kyoto Animation

Latest from Blog

error: Kimochi...